Mọi thứ trong tôi lúc này là cảm giác vô vọng. Nước mắt cứ rơi, mặn chát, cay xè sống mũi.
Một cái gì đó gọi là sụp đổ, người ta bảo đừng hy vọng nhiều sẽ không bao giờ phải thất vọng. Nhưng tôi không tin, tôi luôn nuôi hy vọng từng ngày, rằng một ngày nào đó, ước mơ trong tôi sẽ thành sự thật. Vì tôi đã cố gắng, cố gắng nhiều lắm!!!
Nhưng cuộc sống đâu lường trước điều gì, ngay từ đầu, đó đã là một ván bài, mà tôi không phải người chơi, chỉ là một quân cờ trong đó. Ai nói gì tôi cũng tin, ai bảo gì tôi cũng nghe vì cái suy nghĩ ngây ngô của một đứa con gái, cứ sông hết mình đi, đời không phụ lòng người đâu...!!! Dù cho mọi người có nói gì, dù cộng đồng Facebook có bàn tán gì thì hãy cứ làm điều mình cho là đúng, sống một cuộc sống đích thực, quan tâm tới những người xung quanh mình.
Cuộc sống còn có quá nhiều điều không như ta mong muốn, mọi thứ không có gì là hoản hảo, vậy nên ta cứ chấp nhận và sống hết mình dù cho mọi chuyện có thế nào, nhưng ta cũng đã cố gắng và làm những điều ta cho là ý nghĩa cho cuộc sống này. Hãy chia sẻ những châm ngôn cuộc sống trên Facebook cho cộng đồng mạng cùng biết nhé!
Tôi cho đi mà không cần tính toán, tôi trân thành, tôi sống thật, có những sự hy sinh, có những niềm vui, nỗi buồn...nhưng tôi vẫn vững tin vượt qua. Vì cuối con đường luôn là ánh sáng...!!!
Nhưng rồi một ngày, mọi thứ trong tôi sụp đổ, tôi nhận ra rằng mọi thứ là do tôi tự tưởng tượng ra, tôi mơ mộng, tôi ảo tưởng. Là tôi bước quá vội hay là họ bước quá chậm để không đuổi được tôi...Là do tôi không xứng đáng hay là họ không cần. Là tôi quá yếu đuối hay là họ không thèm bận tâm tới điều đó...!!!Ờ...tất cả là do tôi, chưa bao giờ tôi oán trách, cũng sẽ ngưng hy vọng. Không cần một ai thương hại, tự ngã thì tự đứng lên, tự tổn thương thì tự làm lành, tự khóc thì tự lau...Sẽ luôn là như vậy...!!!
Một đứa con gái như tôi, đã quá chai sạn để sẵn sàng với mọi biến cố. Nỗi đau nào cũng đã trải qua, thường chỉ biết tâm sự và viết nhật ký một mình trên Facebook, có lẽ thêm một lần nữa để trưởng thành phải không???
Ông trời muốn tôi đợi đến bao giờ??? Bao giờ cái mơ ước giản đơn trong tôi mới trở thành sự thật...!!!Không ai có thể thay đổi quá khứ nhưng chúng ta đều có quyền lựa chọn và quyết định con đường tương lai cho chính mình. Tôi muốn vò nát lòng mình quẳng thẳng xuống đại dương, để chẳng mà ngoi ngóp, để chẳng mà nhũn nhão đến ngạt thở, để chẳng mà muốn gào lên với đời thật điên dại nhưng đành ém lại, bưng bít lại khiến trái tim vỡ nát từng nhịp….Cứ như 1 đứa vô hồn đang tồn tại giữa cuộc đời đầy những buỗn bã chênh vênh như những chiều ngồi một mình lướt Facebook, lòng tôi chết mòn từ thuở nào??? Đời à…chẳng còn có thể nói nữa rồi, chẳng còn một lời lẽ nào nữa cả, chẳng buồn nhếch miệng…..Một thứ cảm xúc, ngay khi đến việc mở miệng ra cũng chẳng còn muốn…..Muốn đập nát một thứ gì đó, muốn gào lên rằng “tôi không ổn một chút nào!!!” . Giá như…giá như có ai ôm tôi thật chặt, giá như có ai siết chặt bàn tay tôi để tôi còn cảm nhận đc hơi ấm của tình người, để tôi ko thấy mình trơ trọi, để tôi ko ngã quỵ, để giọt nước mắt nóng hổi ko rơi trên những ngón tay gõ lách cách vô hồn trên bàn phím………..Xin cho tôi đừng nghĩ về đêm nữa, đừng chìm đắm vào bóng tối cô đơn khổ sở đó….tôi…….ko còn biết phải làm thế nào nữa rồi……!!!!
Đã có những buổi chiều như thế trong lòng không còn một chút gì của mạnh mẽ ngoài…cô đơn! May chăng cũng chỉ nhận được cái like hay câu comment vô nghĩa của người xa lạ từ Facebook cá nhân.
Chúng ta ngồi như thế mà trong lòng trống rỗng những nỗi buồn những yêu thương, giận hờn cũng không còn chỗ cất giữ cảm giác như mình đã sống quá đủ ước mơ của cả cuộc đời.
Vậy nên :
Đừng thở dài hãy vươn vai mà sống
Bùn dưới chân nhưng nắng ở trên đầu
Vững tin mà sống. Các bạn nhé!
Link chia sẻ bài viết: http://taifacebook34.blogspot.com/2015/11/facebook-vung-vang-song.html
Đăng nhận xét