Giữa cuộc sống ngổn ngang đầy tấp nập, tôi vùi mình vào trong không khí đầy bụi bặm và tiếng ồn. Cả ngày ngoài việc chạy hổi hả theo dòng thời gian như bị ai cướp mất sự sống thì tối về lại ngồi một mình bên trang Facebook cá nhân lạnh lẽo với những người bạn vô hồn. Họ vẫn sống, ngày nào cũng nhắn tin cho tôi, nhưng dường như chỉ là tôi đang nói chuyện với chiếc máy tính của mình, lặng lẽ trong màm đêm chỉ có tiếng lách cách của bàn phím cũng đủ làm tôi giật mình.
Là con gái...
Ai cũng bảo con gái không nên quá mạnh mẽ, quá độc lập, quá lợi hại, nếu không sẽ chẳng mấy người thích. Thế nhưng, nếu tôi không kiên cường, không độc lập, không lợi hại, lúc tôi bất lực nhất ai sẽ vươn tay cứu giúp tôi?” Ăn mặc không cần quá cầu kì, chỉ cần không nhếch nhác. Chân ngắn cũng được, chỉ cần tự tin. Trang điểm cũng được, chỉ cần đừng đắp cả tấn bê tông lên mặt. Không trang điểm cũng được, miễn là luôn biết mỉm cười. Yêu nhiều cũng được, chỉ cần đừng bi lụy. Mạnh mẽ cũng được, chỉ cần đừng cố gồng mình. Yếu đuối cũng được, chỉ cần không ỷ lại. Lãng mạn cũng được, chỉ cần không mù quáng. Lạnh lùng cũng được, chỉ cần vẫn biết yêu thương...Có những con người dù bạn dành cho họ bao nhiêu thời gian và sự kiên nhẫn nhưng họ sẽ mãi mãi không thay đổi, không bao giờ thay đổi sự ích kỷ của họ. Thế nhưng đừng vì một phần nhỏ không tốt ấy mà làm bạn mất đi niềm tin vào cuộc sống. Hãy ít Facebook, bước ra cuộc sống thật sự, và đối mặt với tất cả chứ không phải làm một anh hùng bàn phím với cái nghĩa đen của nó.
Là con gái có thể yếu đuối về thể lực, nhưng tuyệt đối đừng bao giờ mềm yếu vì tâm hồn và nghị lực. Hãy vươn cao như chồi non của mùa xuân, mạnh mẽ như gió, hoà mình vào thiên nhiên như nắng xuyên qua kẽ lá, dào dạt như sóng biển mùa hạ. Có như vậy thì con gái đã là một phần của thiên nhiên tươi đẹp này rồi. Có những phút mủi lòng vì xa gia đình. cuộc sống vốn rất bon chen và nhiều mệt mỏi, lúc ấy hãy nhớ đến tổ ấm thân yêu, nơi ấy có bố, có mẹ, có anh chị em lúc nào cũng quan tâm lo lắng cho mình vô điều kiện. Ngày của bố, con lại trở về nhà để được bên bố, bên gia đình.
Trong mắt con, bố mãi là người đàn ông tuyệt vời nhất, đẹp trai và tốt bụng nhất.
Cả cuộc đời bố dành tất cả những gì tốt đẹp nhất cho con, lớn từng này mà chưa báo hiếu được gì cho bố mẹ cả. Vẫn làm bố hay suy nghĩ, phật lòng vì con...!!!
Nhưng bố yên tâm nhé, con gái bố giờ lớn rồi. Ít khóc nhè, ăn vạ bố và không hay Facebook mất thời gian nữa. Con sẽ nghe lời bố dặn Facebook chỉ dành cho trẻ con mà thôi. Con sẽ trưởng thành hơn, chững chạc hơn, ngoan hơn, cố gắng hơn để bố không phải buồn thêm nhé...!!! Bởi con gái không bao giờ cô đơn. Nhìn lại một chặng đường đã qua...
Vui có, buồn có, nước mắt xen lẫn nụ cười. Bao khó nhọc, bao chông gai cùng nhau chia sẻ vượt qua.Đùm bọc nhau qua những thử thách, cản trở của cuộc sống...!!!
Ngày kỷ niệm, một chút thời gian dành cho nhau cũng không có.. Đứa thì vừa học vừa làm.Đứa thì chạy đôn chạy đáo lo công việc. Càng lớn, càng trưởng thành lại càng hiểu áp lực cơm áo gạo tiền khiến con người ta trở nên chạy đua với guồng quay mưu sinh là thế...!!!
Nặng lòng, trăn trở...
Nhưng vẫn luôn có một niềm tin mãnh liệt : sau cơn mưa trời lại sáng. Cầu vồng sẽ lên thôi...!!!
Hi vọng vào một tương lai tốt đẹp
Link chia sẻ bài viết: http://taifacebook34.blogspot.com/2015/11/facebook-tam-su-con-gai.html
Là con gái...
Ai cũng bảo con gái không nên quá mạnh mẽ, quá độc lập, quá lợi hại, nếu không sẽ chẳng mấy người thích. Thế nhưng, nếu tôi không kiên cường, không độc lập, không lợi hại, lúc tôi bất lực nhất ai sẽ vươn tay cứu giúp tôi?” Ăn mặc không cần quá cầu kì, chỉ cần không nhếch nhác. Chân ngắn cũng được, chỉ cần tự tin. Trang điểm cũng được, chỉ cần đừng đắp cả tấn bê tông lên mặt. Không trang điểm cũng được, miễn là luôn biết mỉm cười. Yêu nhiều cũng được, chỉ cần đừng bi lụy. Mạnh mẽ cũng được, chỉ cần đừng cố gồng mình. Yếu đuối cũng được, chỉ cần không ỷ lại. Lãng mạn cũng được, chỉ cần không mù quáng. Lạnh lùng cũng được, chỉ cần vẫn biết yêu thương...Có những con người dù bạn dành cho họ bao nhiêu thời gian và sự kiên nhẫn nhưng họ sẽ mãi mãi không thay đổi, không bao giờ thay đổi sự ích kỷ của họ. Thế nhưng đừng vì một phần nhỏ không tốt ấy mà làm bạn mất đi niềm tin vào cuộc sống. Hãy ít Facebook, bước ra cuộc sống thật sự, và đối mặt với tất cả chứ không phải làm một anh hùng bàn phím với cái nghĩa đen của nó.
Con gái mong manh lắm, tâm hồn cũng nhạt cảm và có nhiều tâm sự, nhưng chúng ta hãy mạnh mẽ lên, ít Facebook, nghĩ sâu hơn và vui vẻ hơn sẽ làm cuộc sống này trở nên ý nghĩa.
Là con gái có thể yếu đuối về thể lực, nhưng tuyệt đối đừng bao giờ mềm yếu vì tâm hồn và nghị lực. Hãy vươn cao như chồi non của mùa xuân, mạnh mẽ như gió, hoà mình vào thiên nhiên như nắng xuyên qua kẽ lá, dào dạt như sóng biển mùa hạ. Có như vậy thì con gái đã là một phần của thiên nhiên tươi đẹp này rồi. Có những phút mủi lòng vì xa gia đình. cuộc sống vốn rất bon chen và nhiều mệt mỏi, lúc ấy hãy nhớ đến tổ ấm thân yêu, nơi ấy có bố, có mẹ, có anh chị em lúc nào cũng quan tâm lo lắng cho mình vô điều kiện. Ngày của bố, con lại trở về nhà để được bên bố, bên gia đình.
Trong mắt con, bố mãi là người đàn ông tuyệt vời nhất, đẹp trai và tốt bụng nhất.
Cả cuộc đời bố dành tất cả những gì tốt đẹp nhất cho con, lớn từng này mà chưa báo hiếu được gì cho bố mẹ cả. Vẫn làm bố hay suy nghĩ, phật lòng vì con...!!!
Nhưng bố yên tâm nhé, con gái bố giờ lớn rồi. Ít khóc nhè, ăn vạ bố và không hay Facebook mất thời gian nữa. Con sẽ nghe lời bố dặn Facebook chỉ dành cho trẻ con mà thôi. Con sẽ trưởng thành hơn, chững chạc hơn, ngoan hơn, cố gắng hơn để bố không phải buồn thêm nhé...!!! Bởi con gái không bao giờ cô đơn. Nhìn lại một chặng đường đã qua...
Vui có, buồn có, nước mắt xen lẫn nụ cười. Bao khó nhọc, bao chông gai cùng nhau chia sẻ vượt qua.Đùm bọc nhau qua những thử thách, cản trở của cuộc sống...!!!
Ngày kỷ niệm, một chút thời gian dành cho nhau cũng không có.. Đứa thì vừa học vừa làm.Đứa thì chạy đôn chạy đáo lo công việc. Càng lớn, càng trưởng thành lại càng hiểu áp lực cơm áo gạo tiền khiến con người ta trở nên chạy đua với guồng quay mưu sinh là thế...!!!
Nặng lòng, trăn trở...
Nhưng vẫn luôn có một niềm tin mãnh liệt : sau cơn mưa trời lại sáng. Cầu vồng sẽ lên thôi...!!!
Hi vọng vào một tương lai tốt đẹp
Link chia sẻ bài viết: http://taifacebook34.blogspot.com/2015/11/facebook-tam-su-con-gai.html